Bài thơ gửi Mẹ ngày 20/10
Có phải là lầm lỗi gì đâu Khi con bước trên đường mình đã chọn Có lẽ nào mẹ bảo con có lỗi Khi con khắc trong tim mình câu hát ước mơ xanh |
Đường con đi chưa phải đã rất xanh Có vàng võ của mùa thu rớt lại Có xám ngắt của mùa đông rơi vãi Bởi đời thường trần trụi lắm mẹ ơi Nhưng bước đi con chẳng thể chơi vơi Khi con có một tình yêu con trẻ Khi con có rất nhiều bè bạn Vẫn nuôi tim mình lời hát ước mơ xanh Thì mẹ ơi hãy hiểu lòng con Như con hiểu những gì rất qúi Trong cái vết chân trần trên bục giảng hằn in Trước mắt con là cả một niềm tin Đã thắp sáng qua bao mùa phượng vĩ Được lắng lại trong từng trang giáo án Bóng lá bàng rợp mát giữa trời trong Nguyện suốt đời ươm những mầm xanh Mẹ ơi! Con xin mẹ hãy yên lòng Đường con đi là hạnh phúc là vinh quang |